Thứ Ba, 7 tháng 6, 2011

Ngày chia tay anh......

Em thật không ngờ tình yêu của mình lại chỉ có bấy nhiêu ngày thôi, Lỗi do anh chăng ? Hay lỗi đó là do em hả anh ? Em thực sự  đã đòi hỏi quá cao về sự quan tâm hay lỗi do anh quá thờ ơ , và không quan tâm đến những ý nghĩ của em,....... Ngày 06/ 06 đã gần một tuần rồi chúng ta không gặp nhau, em cứ ngỡ rằng mình sẽ lại vui vẻ hạnh phúc như những ngày qua nhưng không hiểu sao e lại nói chia tay anh... Anh ak, em biết anh sẽ rất buồn và em cũng vậy nếu nói thực ra thì trong tâm em không muốn thế nhưng có lẽ cũng bởi một phần nhỏ từ phía gia đình em ....Bố mẹ e đã nói đến chuyện của mình rất nhều, cả bà ngoại em nữa, những lúc như thế e thấy lòng tê tái, giá buốt mà không sao nói lên lời , em đã không giám công nhận là em yêu anh trước mặt bố và mẹ ....Phải chăng em ích kỷ quá đúng không anh... Em ngay lúc này đây em cũng không biết phân biệt được nhưng có lẽ em cũng thấy mình hơi tệ hơi phụ bạc với tình yêu của anh...

Nhớ đến những ngày mình bên nhau em thật vui, anh đã chia sẻ cùng em mọi điều...quan tâm động viên em khi em cần được chia sẻ nhất , em khao khát có thể níu giữ nó được nhiều hơn thế anh ạ.




Em sẽ không bao giờ quên

Em tệ quá ..... Anh lên giận em mới phải vì lần nào em cũng nói cha tay , đã vậy em còn tỏ ra mình rất cứng rắn và nói nó một cách hết sức đơn giản nhưng anh nào biết rằng đằng sau những vẻ bề ngoài đó là trái tim yêu anh hết mực muốn và khao khát được giữ anh mãi cho riêng mình...Nhiều lúc em đã nghĩ anh thực sự không cần em,  :" Hoa phượng đỏ rực cả một góc trời,
bằng lăng tím bao phủ in bóng dưới mặt hồ tím ngắt , 
không khí hôm nay thật tuyêt ,cớ sao lòng ta buồn man mát ?
Có phải chăng khi yêu là thế sao? 
Ta chợt vu vơ nghĩ về những câu nói đó
'Anh yêu em nhưng nó là không nhiều ...'
Em tự hỏi:' Đến khi nào thì anh yêu em nhiều hơn đây?'
Phải chăng em cho đi như thế vẫn là chưa đủ? 
..................................
Không khí buồn man mát , se lạnh của tiết trời đầu hè dịu mát , bất chợt ta muốn viết cái j đó níu giữ cho riêng mình chăng? ....
Và em lại chợt nghĩ: 'Em là gì của anh, và anh là gì của em đây
Lẽ nào trong trái tim anh em chưa là gì cả? '
Liệu :" Anh có thực sự cần em không?"  "
Hôm đó em thực sự rất buồn , em đã đi công viên một mình , nghĩ lan man về mấy câu nói của anh....nhiều lúc em thấy tủi thân lắm...Nhưng em đa nghĩ rất kỹ và mới đưa ra quyết định đó bởi vì em không muốn rằng buộc sự tự do của anh . Anh đã nói với em :"Anh là người vô tâm" nhưng em thì lại rất cần được quan tâm....Cũng có thể sau này anh khi có người yêu mới đối với họ thì anh là người đàn ông tốt, biết quan tâm nhưng đối với em thì như thế vẫn là chưa đủ anh ak.....Em mong anh hiểu và thông cảm cho em một cách chân thành . Trước đây em có nằm mơ cũng không giám nghĩ mình sẽ nhận được sự quan tam chăm sóc của anh nhưng điều không ngờ đó đã đến với em và em đã rất hạnh phúc nhưng bây giờ thì em nhận ra rằng nó không bao giờ hoàn toàn thuộc về em.....em là người con gái không để lại ấn tượng gì trong anh như bao người con gái mà anh đã từng yêu, tình yêu này cũng không có gì để anh đánh đổi những gì mình đang có......

 
Tam biệt anh em luôn yêu anh người hỡi
Anh ơi, anh hãy quên em đi để sống một cuộc sống thật tốt anh nhe.....rồi anh sẽ tìm được người con gái tốt hơn em gấp nhiều lần, xinh đẹp và duyên dáng hơn em gấp nhiều lần anh nhỉ.................................Em mong sao ngày đến thật nhanh....Cảm ơn anh về tất cả những gì anh đã làm vì em, cảm ơn anh rất nhiều vì trong suất thời gian qua anh đã yêu thương,che chở và bao bọc em...và em cũng muốn nói " Xin Lỗi, Em xin lỗi anh, H ak  " ,



Không có nhận xét nào: