Hiển thị các bài đăng có nhãn blog việt. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn blog việt. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Năm, 9 tháng 1, 2014

Một Thoáng Không Tên !

Em biết mình đã tng có quá kh ! Và bt c khi nào anh ly cái lý do đó ra đ biên minh cho gia đình mình em đu k0o th nói thêm bt kỳ điu gì c ...Bi nó cũng là ni đau trong chính em !





Có ai đó buồn đến nỗi không còn khóc được, không còn buồn thêm được và không thể nghĩ thêm được bất cứ điều gì k0o?

Đông về ! Thời tiết hanh hao hơi se lạnh cảm thấy có cái gì đó thật ấm áp trong tiết trời buốt lạnh của những ngày đông này. Cõ lẽ nào ta đang trong hạnh phúc nên quên đi những cái giá buốt đến gai người này nhỉ. Dịp cuối năm cuộc sống như dần hối hả hơn, gấp gấp hơn nhịp thở trong công việc trong mọi mối quan hệ cuốn người ta vào vòng xoáy mệt mỏi , áp lực với những công việc cần hoàn thành những ngày cuối năm. Nhưng cũng không hết những vẩn vơ, những thoáng mơ hồ trong em…. Em sợ… Em rất sợ …



Cũng có thể mỗi người mỗi cảnh, nên mỗi người đều có lý do cho riêng mình và chúng ta cũng vậy phải không ? Em đã từng tổn thương rất nhiều vì gia đình anh, em cũng đã từng tha thứ cho họ rất nhiều và luôn tự biên minh cho họ những lý do …để có thể không hận thêm họ chút nào nữa….Em cũng đã từng tin anh là định mệnh của cuộc đời em sau tất cả những gì đã xảy ra sau tất cả những gì chân thành anh dành riêng cho em từ đáy lòng mình em luôn biết ơn anh vì điều đó nhưng có lẽ k0o pải thế. Bởi …

Định Mệnh của em không phải là anh ! Em không đáng để xót xa như thế này, em cũng không đáng để nhận lại những cay đắng đó đúng k0o?


Em biết tất cả là do em đã chọn….và tất nhiên những gì em phải nhận cũng không quá bất ngờ nhưng em chưa từng nghĩ nó lại cay đắng đến thế ! 

Em không dám chắc mình là người con gái mạnh mẽ ngoại trừ chuyện tình cảm những cũng không quá yếu đuối để không thể rời xa anh mãi mãi đâu anh à. Vì thế anh hãy luôn nhớ điều đó nhé ! 
 
Tận đáy lòng em em thấy thương anh nhiều hơn, cũng xót xa cho anh nhiều hơn thế ! 

“Anh..chuyện tình cảm đôi ta thật quá bất công..và nó đặc biệt quá bất công với riêng em !”



Một chút buâng khuâng chờ đợi và hị vọng một năm mới may mắn hơn, bình an hơn cho những dự định và kế hoạch sắp tới. Em tin “Thời Gian“ sẽ dạy cho em cách vững vàng trên mỗi bước đi nó cũng sẽ dạy cho em cách kiềm chế và biết kiên nhẫn trong một số trường hợp đồng thời cũng cho em nhận ra rằng người em yêu thương nhất sẽ thuộc về mình nếu ta không từ bỏ và biết cách sếp gọn nó đặt vào một vị trí đặc biệt nào đó trong tim mình.


Thứ Sáu, 6 tháng 12, 2013

Cô gái sinh Tháng 12 ( Tháng Cuối Năm)

Tháng của nỗi nhớ gầy hao, của cái ôm thật chặt, tháng của những cô gái quen cười tít mắt và hay khóc vu vơ.

 
Con gái sinh tháng 12
Con gái sinh tháng 12, dù công khai thể hiện hay cố tình chối bỏ, tận sâu thẳm tim mình đều ấp ủ một tình yêu chung thủy dành cho mùa đông. Yêu ngày em sinh ra rét cắt da cắt thịt, gió heo may chới với ùa về, mẹ ôm em vào lòng mong chở che hết những mùa gió lận đận thổi suốt một đời người. Yêu niềm háo hức thơ dại khi em đếm ngược từng ngày đợi đến sinh nhật, yêu những ngăn tim đầy vơi, em loay hoay cả tháng vẫn không xếp vừa yêu thương, nhung nhớ để vẫy chào năm cũ. Yêu cả cái rét hanh hao, cả lối về ngược gió và những cơn mưa dầm dề, lạnh tím tim.

Cô gái tháng 12, thuở bé ước mình là công chúa long lanh nói cười, long lanh ngủ quên trên trang cổ tích, lớn lên chỉ ước làm đốm lửa nhỏ ngoài phố mùa đông. Thế nên em thích tô son đỏ, quàng khăn len đỏ, đi giày màu đỏ, mong sưởi ấm một con ngõ nào đó mùa đông ghé qua rồi tha thiết ở lại, một bàn tay run rẩy vươn ra hứng nỗi buồn.

Sinh ra giữa mùa “trái gió trở trời”, em có những thói quen chẳng giống ai. Thích ăn kem trời lạnh, thích cuộn chăn bông xem phim, đọc sách thâu đêm, thích ra biển mùa đông, thích ốm để được hít hà tô cháo nóng, thích lang thang một mình để biết đông đã tràn về trên từng con phố, trên từng mặt người lo toan, hối hả.

Con gái sinh mùa này vốn quen với lạnh giá. Có những ngày rét mướt, em để cảm xúc của mình đùa giỡn với tiết trời ẩm ương rồi như một chú mèo hoang quá yêu cuộn len rối nó vẫn đùa nghịch, lòng em bỗng buồn tênh, xám xít như màu trời. Tháng 12 ùa về cùng những quạnh hiu, mắt môi lạnh buốt, bàn tay lạnh buốt. Con gái đa cảm dù ở cạnh người yêu, dù đang ngả nghiêng cười bên người thân, bạn bè, lòng vẫn mang nỗi cô đơn vô cùng và vô cớ. Nhưng em chẳng vì thế mà rầu rĩ bởi “cô đơn là bản chất của con người”. Em đã quá quen với những khoảng trống chẳng thể lấp đầy. Một cô gái cô độc nếu vấp ngã sẽ biết tự đứng dậy, nếu quá đau sẽ biết tự buông, khi buồn hay thất bại sẽ chui vào một góc òa khóc thật to rồi tự lau nước mắt.

Con gái tháng 12 sợ nhất sự ràng buộc. Ràng buộc bởi những nơi chốn quá quen thuộc, những công việc lặp đi lặp lại, những định kiến cố hữu, em vùng vẫy thoát ra khỏi lằn ranh cũ kĩ nên đôi khi rất cứng đầu cứng cổ. Đừng ai đuổi bắt một ngọn gió ham chơi hay muốn giữ mãi con sóng bạc đầu, cũng đừng cố ràng buộc em.

Vốn cả thèm chóng chán, em chẳng mê thứ gì được lâu, cả tình yêu cũng thế. Em đa tình và dễ rung động nhưng thật khó để in hình ai đó lên tim. Dù thế những cô gái tháng 12 luôn gắn lên tim mình nỗi nhớ dài như mùa đông, như đường bay của cánh chim vô định. Nỗi nhớ chỉ dành cho một người tình xưa cũ, cuộc tình dài rộng quá nhiều khi em thấy chỉ còn lại mình đơn độc giữa mùa đông và những thương yêu vô thường như mưa nắng.

Con gái sinh tháng 12, dẫu mới lên 5 hay đã 35 tuổi đều rất thích được ôm. Bởi mạnh mẽ, cô độc đến đâu em vẫn là con gái, dù thích rong chơi sẽ có ngày em mỏi chân đứng lại, dù chưa bao giờ biết yêu tử tế em vẫn cần một vòng tay ấm giữ em lại thật lâu.

P/S : Khi đọc bài viết này tôi thấy hình ảnh và tính cách của mình trong đó - Cô gái sinh tháng 12 ! 

                                                                                                       Theo Nguồn  : Báo Dân Trí