Hiển thị các bài đăng có nhãn kim hong. Hiển thị tất cả bài đăng
Hiển thị các bài đăng có nhãn kim hong. Hiển thị tất cả bài đăng

Thứ Sáu, 6 tháng 12, 2013

Cô gái sinh Tháng 12 ( Tháng Cuối Năm)

Tháng của nỗi nhớ gầy hao, của cái ôm thật chặt, tháng của những cô gái quen cười tít mắt và hay khóc vu vơ.

 
Con gái sinh tháng 12
Con gái sinh tháng 12, dù công khai thể hiện hay cố tình chối bỏ, tận sâu thẳm tim mình đều ấp ủ một tình yêu chung thủy dành cho mùa đông. Yêu ngày em sinh ra rét cắt da cắt thịt, gió heo may chới với ùa về, mẹ ôm em vào lòng mong chở che hết những mùa gió lận đận thổi suốt một đời người. Yêu niềm háo hức thơ dại khi em đếm ngược từng ngày đợi đến sinh nhật, yêu những ngăn tim đầy vơi, em loay hoay cả tháng vẫn không xếp vừa yêu thương, nhung nhớ để vẫy chào năm cũ. Yêu cả cái rét hanh hao, cả lối về ngược gió và những cơn mưa dầm dề, lạnh tím tim.

Cô gái tháng 12, thuở bé ước mình là công chúa long lanh nói cười, long lanh ngủ quên trên trang cổ tích, lớn lên chỉ ước làm đốm lửa nhỏ ngoài phố mùa đông. Thế nên em thích tô son đỏ, quàng khăn len đỏ, đi giày màu đỏ, mong sưởi ấm một con ngõ nào đó mùa đông ghé qua rồi tha thiết ở lại, một bàn tay run rẩy vươn ra hứng nỗi buồn.

Sinh ra giữa mùa “trái gió trở trời”, em có những thói quen chẳng giống ai. Thích ăn kem trời lạnh, thích cuộn chăn bông xem phim, đọc sách thâu đêm, thích ra biển mùa đông, thích ốm để được hít hà tô cháo nóng, thích lang thang một mình để biết đông đã tràn về trên từng con phố, trên từng mặt người lo toan, hối hả.

Con gái sinh mùa này vốn quen với lạnh giá. Có những ngày rét mướt, em để cảm xúc của mình đùa giỡn với tiết trời ẩm ương rồi như một chú mèo hoang quá yêu cuộn len rối nó vẫn đùa nghịch, lòng em bỗng buồn tênh, xám xít như màu trời. Tháng 12 ùa về cùng những quạnh hiu, mắt môi lạnh buốt, bàn tay lạnh buốt. Con gái đa cảm dù ở cạnh người yêu, dù đang ngả nghiêng cười bên người thân, bạn bè, lòng vẫn mang nỗi cô đơn vô cùng và vô cớ. Nhưng em chẳng vì thế mà rầu rĩ bởi “cô đơn là bản chất của con người”. Em đã quá quen với những khoảng trống chẳng thể lấp đầy. Một cô gái cô độc nếu vấp ngã sẽ biết tự đứng dậy, nếu quá đau sẽ biết tự buông, khi buồn hay thất bại sẽ chui vào một góc òa khóc thật to rồi tự lau nước mắt.

Con gái tháng 12 sợ nhất sự ràng buộc. Ràng buộc bởi những nơi chốn quá quen thuộc, những công việc lặp đi lặp lại, những định kiến cố hữu, em vùng vẫy thoát ra khỏi lằn ranh cũ kĩ nên đôi khi rất cứng đầu cứng cổ. Đừng ai đuổi bắt một ngọn gió ham chơi hay muốn giữ mãi con sóng bạc đầu, cũng đừng cố ràng buộc em.

Vốn cả thèm chóng chán, em chẳng mê thứ gì được lâu, cả tình yêu cũng thế. Em đa tình và dễ rung động nhưng thật khó để in hình ai đó lên tim. Dù thế những cô gái tháng 12 luôn gắn lên tim mình nỗi nhớ dài như mùa đông, như đường bay của cánh chim vô định. Nỗi nhớ chỉ dành cho một người tình xưa cũ, cuộc tình dài rộng quá nhiều khi em thấy chỉ còn lại mình đơn độc giữa mùa đông và những thương yêu vô thường như mưa nắng.

Con gái sinh tháng 12, dẫu mới lên 5 hay đã 35 tuổi đều rất thích được ôm. Bởi mạnh mẽ, cô độc đến đâu em vẫn là con gái, dù thích rong chơi sẽ có ngày em mỏi chân đứng lại, dù chưa bao giờ biết yêu tử tế em vẫn cần một vòng tay ấm giữ em lại thật lâu.

P/S : Khi đọc bài viết này tôi thấy hình ảnh và tính cách của mình trong đó - Cô gái sinh tháng 12 ! 

                                                                                                       Theo Nguồn  : Báo Dân Trí

Thứ Sáu, 1 tháng 11, 2013

Tình yêu mùa hè !

 





Tháng 7, mưa ngâu li v. Hà Ni li bt đu tr mình và xoay vn, chun b đón chào mt mùa mi.Nhng cái nng cháy bng cùng nhng cơn mưa ào t ca mùa h đang dn nhường ch cho mùa thu- cho s mát m và nhng cái se lnh!
 

Nhng cơn mưa và cái hiu hiu lnh ca con gió nh làm cho em càng cm thy cô đơn và trng tri vô cùng. Hà ni mùa thu đp lm, đp ta như anh vy! 
Hà Ni vi tng con ph, hàng cây, va hè, quán cóc hay bt c nơi nào, t nơi sm ut n ào ti nhng ngóc ngách nh hp và thanh vng… nhng nơi mà em đi qua đu cht cha ni nim ca thương nh- nh Hà Ni và nh anh. Gi này anh vn đâu đó trong dòng người tp np kia, nhưng trong thế gii ca em người đã đi mt ri… Anh ơi, Hà Ni đó, nơi em đã đi qua, nơi em còn tr li, và nơi đó còn có anh, còn nhiu lm trong em nhng vn vương nơi này!
 20h30, em lang thang mt mình trên con đường đông đúc người qua li nhưng vng bóng anh, nhng ni bun c cht cha đy vơi khiến nước mt em li trc trào. Thế nhưng, liu rng trên con đường có vô vàn con người qua li kia có ai thy được git nước mt ca em, có ai hiu được em đang bun đến chng nào? Cũng như anh, anh cũng đâu biết được em đã tng nh và mong anh,trái tim em đã tan nát vì anh như thế!
Em cũng như bao người con gái khác, khi yêu ai thì s dành tt c cho người mình yêu. Em không trách anh đâu! Nhưng gi đây em đang t trách mình, ti sao li m lòng sau mi tình đu dang d, đã t nói rng s không đ trái tim mt ln na phi đau, s không rung đng, không yêu, không thn thc, không cm xúc... nói chung là không gì c.. Nhưng ti sao khi gp anh em li thay đi, cái cm giác khao khát được yêu thương, được ch che, v v li ùa vào trong tâm trí em? Ti sao trái tim em li rn ràng, li cm thy hnh phúc sau mi cuc gi, mi tin nhn, mi li quan tâm mà anh dành cho em. Ti sao em li t làm mình đau thêm ln na? Phi chăng là do em, hay đnh mnh và ông tri bt em phi như thế?


 Tt c nhng k nim trong em không phi là nhng ln được cùng anh đi chơi, không phi được nm tay anh đi trên nhng con đường Hà Ni, bi l em chưa bao gi được như thế, đó ch là nhng ước ao mà nếu có th yêu nhau em s bt anh cùng em thc hin cho bng được. Vi em, k nim là nhng gì em mong mun anh, điu mà có l không bao gi anh biết và chưa bao gi em nói! Trên con đường em bước có nhng tiếng lá rơi xào xc , tiếng xe c n ào, tiếng còi xe inh i hay đơn gin là tiếng cười nói ca nhng cp tình nhân tay trong tay lướt qua em.. tt c âm thanh và hình nh y đã to nên cm xúc trong em t đó hóa thành k nim v anh và… v Hà Ni!

 
Hà Ni v đêm, nhng làn gió thong qua, nh nhàng, du êm, nhưng trong lòng em li đang ni tng đt sóng mnh m và cun trào, nhng con sóng ca ni nh mong anh! Nh người đã chia s vi em biết bao vui bun, hnh phúc, mt mi và mun phin.. người đã luôn thường trc trong tâm trí em, luôn là người em nghĩ đến đu tiên khi b tnh gic do ác mng, người đã cho em mượn đôi bàn tay qua nhng dòng tin nhn đ làm em bt s hãi và xoa du ni đau cho em mi khi em đau bng…T nay em s loi b dn dn nhng thói quen cũ y, s không tnh dy là nhn tin cho anh, đau bng là tìm ti bàn tay anh và cũng chng vào facebook ch đ ch đi màu xanh ca cái tên anh na.

Anh à, khi em ngi viết nhng dòng ch này, em đang rt nh anh, tng ni nh như gm nhm trái tim em, nh đến cn cào! Em đã quyết đnh s t b cái tình cm đơn phương y. Bi em biết trái tim kia không có hình bóng ca em, dù thế nào đi chăng na anh cũng ch coi em là 1 người bn, mt người em gái không hơn không kém. Thôi thì em s ct gi tt c nhng k nim và ni nh anh vào mt chiếc hp ri chôn sâu vào quá kh!



Em s dng li tt c đ b đi mi tình này, nhưng em s không bao gi quên anh, người đã tng đi qua cuc đi em như vy! Vn c gng mm cười khi nhn được s quan tâm ca anh, vn đáp tr nhng dòng tin nhn… và vn s quay li Hà Ni, lang thang, rong rui như chưa h có nhng k nim bun. Nhưng có l em s không còn đi mt mình, không còn nhng dòng ch  thông báo vi anh rng em đang rt gn anh và mong ngóng anh ti bên em na!

Dù cuc sng này có th có nhng cái đến và đi như mt s sp đt trước, nhưng em tin vào mt ngày không xa, hnh phúc tht s s li vi chính mình. Và anh cũng vy, hãy bình yên và hnh phúc trên con đường anh đang đi nhé! Chào tm bit, mi tình đơn phương ca em!